Mô-bi-út - dai ly ca cuoc

Kẻ kiểm soát và việc dắt nhà cái khuyến mãi thành viên mới 150k chó đi dạo Link to heading

Trong khu chung cư của tôi, có một cụ ông khá cứng đầu. Mỗi ngày, cụ đều kéo con chó của mình ra ngoài để đi dạo. Đúng vậy, là “kéo”. Vì thế, những câu mà cụ lặp lại nhiều nhất khi dắt chó đi chính là: “Đi nào! Ngửi gì mà ngửi hoài!” “Nhanh lên! Đi tiêu lâu quá làm gì!” “Đi mau! Có gì đâu mà nhìn hoài!”

Trước khi tôi nuôi chó, tôi thường xuyên nghe thấy giọng quát tháo từ dưới sân của cụ ông ấy. Sau này, khi bắt đầu cùng thú cưng của mình đi dạo, tôi mới được gặp mặt cụ. Quả thật, cụ trông y như trong trí tưởng tượng của tôi. Tuy nhiên, lúc đó chú chó của cụ còn nhỏ, chắc do tò mò nên luôn muốn thử nghiệm mọi thứ xung quanh.

Giờ đây, mỗi lần dai ly ca cuoc nhìn thấy chú chó này, nó đã trở thành công cụ phục vụ cho niềm vui cá nhân của cụ già. Những buổi đi dạo không còn là phút giây thư giãn cho cả hai nữa, mà chỉ đơn thuần là hoạt động của cụ, và con chó thì phải chịu đựng.

Hôm qua, khi đang dắt chó đi dạo thì trời bất ngờ đổ mưa to. Tôi định quay về thì phát hiện cụ vẫn kéo con chó giữa cơn mưa, miệng không ngừng mắng mỏ: “Chú bảo đi dạo, giờ mưa rồi thì thích hả? Tao bị cảm lạnh về nhà sẽ đánh chết chú bây giờ!”

Con chó vẫn vậy, nhưng tâm lý và hành vi của người đàn ông này đã thực sự đi đến mức cực đoan. Cụ không hiểu rằng, việc dắt chó không chỉ là trách nhiệm, mà còn cần sự kiên nhẫn và tình yêu thương dành cho vật nuôi. Thật đáng buồn khi thấy mối quan hệ giữa con người và thú cưng dần biến thành áp lực hơn là niềm vui.